Trả nghĩa nhà chồng trước khi kết thúc mối quan hệ một cách trọn vẹn.
Đây là những ngày cuối cùng tôi ở nhà chồng. Chồng tôi ra đi đột ngột, khiến tôi chưa kịp nghĩ đến việc làm dâu tiếp. Hai năm sống ở đây, tôi đã chịu đựng nhiều đau khổ từ mẹ chồng, nhưng có chồng bên cạnh, tôi cảm thấy có thể vượt qua. Mối quan hệ giữa tôi và mẹ chồng thật mỏng manh; đôi khi tôi tự hỏi sao lại có những bà mẹ chồng độc ác như vậy. Mất chồng là nỗi đau lớn, nhưng mẹ chồng lại đổ tội cho tôi, cho rằng tôi là sát phu, âm mưu giết chồng và không sinh con nối dõi. Bà còn dựng chuyện rằng chồng tôi chết oan uổng và tôi đã khiến anh mệt mỏi đến chết.
Tôi đã đến giới hạn chịu đựng. Một phần vì chồng đã mất, một phần vì tôi biết mẹ chồng mắng nhiếc sẽ giúp bà bớt đau lòng hơn. Tôi quyết định ở lại thêm một thời gian để hoàn thành nghĩa vụ của một con dâu, trước khi cắt đứt mọi liên hệ với gia đình chồng. Tôi cảm thấy mệt mỏi, như một cái xác không hồn. Về đến nhà, tôi nghe tiếng khóc của mẹ chồng bên bàn thờ. Bà chỉ ngừng khóc khi mắng tôi. Bà chửi tôi vì đi muộn, ăn uống hay trang điểm. Cuối cùng, bà đuổi tôi ra khỏi nhà. Thực ra, tôi không cần đợi bà đuổi, vì chồng mất là đủ lý do để tôi ra đi.
Tôi không muốn trở thành người bạc bẽo, nhất là với mẹ của người tôi yêu. Dù mẹ chồng có chửi bới, tôi vẫn quyết định ở lại để thực hiện nghĩa hiếu của mình trước khi cắt đứt mối quan hệ với bà. Chồng tôi từng muốn sửa sang nhà bếp cho mẹ, chúng tôi đã hoãn kế hoạch sinh con để ưu tiên việc này. Tôi đã bán của hồi môn và vay mượn thêm để có đủ 200 triệu sửa nhà, được sự đồng thuận của bố chồng và anh chị em chồng. Tuy nhiên, mẹ chồng không những không vui mà còn nổi điên, bà yêu cầu tôi đưa hết tiền và không đồng ý cho sửa bếp. Điều này cũng lý giải vì sao chồng tôi không bao giờ đưa tiền cho mẹ, vì bà sẽ không chịu tiêu xài.
Ngày thợ đến thi công, mẹ chồng đuổi họ không cho vào và lục tung đồ đạc của tôi để tìm tiền. Tôi phải nhờ bố chồng can thiệp mới yên chuyện, nhưng bà vẫn lườm tôi. Chồng tôi muốn cải tạo mộ ông bà cố nhưng chưa làm được, tôi thì muốn nhờ bố chồng thay chồng, nhưng mẹ chồng phản đối gay gắt, nói rằng tôi làm vậy sẽ hại dòng họ. Tôi cười chua xót khi về quê, ai cũng đồng ý nhưng khi bắt tay vào làm thì lại chỉ trỏ. Sau 2 năm cưới, chúng tôi đã dành dụm chút ít, nhưng tôi phải vay mượn nhiều. Tôi nghỉ việc không lương, tự về quê giám sát công trình và tìm vật liệu. Vừa làm vừa khóc, ước gì có chồng bên cạnh.
Tôi đã phải chịu đựng nhiều áp lực từ gia đình chồng sau khi chồng mất, khi họ đổ lỗi cho tôi và coi đó là trách nhiệm của tôi. Tôi cảm thấy đau đớn như sống với một mũi dao đâm vào tim. Giờ đây, hai ước nguyện lớn của chồng tôi sắp hoàn thành, tôi có thể thắp nén nhang tưởng nhớ anh. Tôi đang cố gắng tìm một công việc ổn định cho em chồng trước khi rời khỏi nhà chồng, điều này giúp tôi có thể ra đi trong thanh thản. Bố mẹ đẻ tôi xót xa cho con gái và muốn tôi thoát khỏi đây càng sớm càng tốt. Chỉ vài tháng nữa, tôi sẽ tự tin bước ra khỏi nơi này.
Tôi sẽ không bao giờ gặp lại những người đã dày vò tôi. Những ngày này, bố mẹ tôi rất xót xa cho tôi. Họ muốn tôi rời khỏi nhà chồng ngay lập tức, không cần lo cho em chồng như chồng tôi mong muốn. Tôi cũng muốn thoát ra vì mỗi ngày ở đó đều là nỗi đau. Nhưng tôi không thể làm vậy. Mẹ tôi nói tôi ngu ngốc và hâm. Liệu tôi có thật sự như vậy không?


Source: https://afamily.vn/tra-nghia-nha-chong-truoc-khi-an-doan-nghia-tuyet-201422417213698.chn